Hiện nay có rất nhiều loại nhân sâm khác nhau xuất xứ từ nhiều quốc gia khác nhau như Hàn Quốc, Triều Tiên, Nhật Bản, Trung Quốc, Mỹ và cả Việt Nam. Mỗi quốc gia có những cách thức trồng, chăm sóc, thu hoạch và chế biến khác nhau nên có những đặc điểm, ưu thế riêng. Tuy nhiên, riêng về cách thức chế biến thì Hàn Quốc là quốc gia có bề dày lịch sử và tác dụng tốt nhất. Vậy sâm Hàn Quốc có những loại nào?
Nhân sâm được phát hiện từ rất sớm trong lịch sử nhưng cho đến tận thời kì Cho Son (1567 - 1608) thì người mới có thể tự trồng. Thủa ban đầu, người dân trên bán đảo Triều Tiên thường xuyên lên núi để khai thác, sau đó rắc hạt, gieo trồng ngay gần nơi thu hoạch. Thường thì nơi khai thác nằm ở sâu trong rừng nên tốn rất nhiều công sức để khai thác. Sau đó họ chuyển dần xuống vùng trung du, ven sườn núi kết hợp với kỹ thuật canh tác được cải thiện nên khá thuận lợi. Từ đó sâm được gieo trồng trên những cánh đồng phổ biến hơn. Cũng nhờ vậy mà hồng sâm củ khô ngày càng trở nên phổ biến hơn rất nhiều so với trước đó.
Những loại sâm theo quá trình sinh trưởng hiện nay:
- Sâm trồng: là loại được gây giống và gieo trồng phát triển trên cánh đồng theo phương pháp nhân tạo và có hình dáng gần giống với người. Loại sâm này có chân sâm vô cùng đặc trưng, rất giống với chân người. Trên thân sâm mọc ra số lượng rễ nhất định tùy theo loại thổ nhưỡng, cách trồng, phương thức chăm sóc, loại phân bón,…
- Sâm núi: là loại sâm hiếm có, rất ít khi gặp và mọc tự nhiên sâu trong núi. Loại sâm này có tác dụng tốt hơn cả những loại được trồng nhân tạo. Đặc trưng là có vị ngọt nhẹ và đắng. Loại sâm này vô cùng hiếm gặp vì đã bị khai thác kiệt quệ từ nhiều năm trước. Thêm vào đó là rất khó để xác định chính xác tuổi, thường cần quá trình xác định của các chuyên gia nghiên cứu sâm lâu năm. Chính vì điều này mà có nhiều người thường lợi dụng danh tiếng của sâm núi để lừa gạt người mua.
- Sâm Jang-nue (hay còn gọi là Sâm có cái đầu dài) là loại sâm được nhân giống từ sân núi nhưng lại được trồng nhân tạo. Tuy nhiên, loại sâm này mang nhiều tính chất đặc trưng của sâm núi lên chỉ có thể trồng tại những vùng núi cao, có tán cây to lâu năm. Đồng thời hình dạng không giống người, chỉ có đầu nối liền với nhiều chân nên không được nhiều người ưa chuộng nhưng lại có tác dụng rất tốt.
Những loại sâm theo phương pháp chế biến:
- Sâm tươi: là sâm được thu hoạch từ trong đất và giữ nguyên trong trạng thái tự nhiên. Sâm tươi thường sau khi khai thác sẽ không được xử lý bất cứ điều gì mà giữ nguyên nên thường có 1 lớp đất mỏng bên ngoài. Loại này thường được phân chia theo số năm tuổi của sâm. Khi đủ 4 năm tuổi thì có thể tiến hành thu hoạch nhưng thời điểm thu hoạch tốt nhất là khi đạt đủ 6 năm tuổi. Đối với sâm tươi có thể sử dụng nhiều cách khác nhau như ngâm rượu, tẩm mật ong, chế biến thành trà hoặc các món ăn khác nhau.
- Bạch sâm khô tự nhiên: là phương pháp chế biến thô sơ có lịch sử lâu đời và khá đơn giản. Sau khi sâm tươi được rửa sạch thì tiến hành lột bỏ một lớp vỏ mỏng rồi đem phơi dưới nắng cho đến khi độ ẩm còn dưới 14%. Sau khi phơi khô thì vỏ sâm có màu trắng sữa nên được gọi là Bạch sâm. Thường thì loại này được phân loại trên hình dáng thành nguyên củ khô, thân sâm khô và rễ sâm khô. Mỗi loại đều có thể tham gia vào nhiều công đoạn sản xuất khác nhau.
- Hồng sâm: là phương pháp chế biến cổ truyền tối ưu nhất đối với nhân sâm của người Hàn Quốc. Đây đã trở thành phương pháp chế biến mang lại nhiều hoạt chất saponin hơn so với sâm tươi và bạch sâm. Hồng sâm được chế biến theo phương pháp chưng hấp cách thủy cho đến khi nước còn dưới 14%. Quá trình này khiến ruột sâm chuyển sang màu hồng và sinh ra nhiều hoạt chất saponin hơn nên loại sâm này rất được ưu chuộng. Người ta dựa vào màu sắc của ruột sâm, vỏ sâm, kích thước, hình dáng của củ sâm mà phân chia hồng sâm ra thành thiên sâm, địa sâm và lương sâm. Trong quá trình chế biến thì rễ sâm sẽ có một số bị rụng nhưng vẫn có tác dụng khá lớn nên được tận dụng trong quá trình sản xuất các sản phẩm khác.
- Thái cực sâm là thành quả của quá trình chế biến sâm qua nước sôi ở nhiệt độ cao trong thời gian dài. Khi màu vỏ sâm chuyển sang màu đỏ thì sâm được vớt ra sấy khô. Thái cực sâm mang những đặc điểm hình dáng, màu sắc và tính chất chung của cả hồng sâm và bạch sâm. Bởi vậy mà thái cực sâm có tác dụng vô cùng tốt nên nó trở nên rất quý. Tuy nhiên quá trình chế biến lại có nhiều bí quyết riêng nên không có nhiều người có thể thực hiện.
- Hắc sâm là thành quả của sự kết hợp giữa nhân sâm và trang thiết bị hiện đại. Loại này được chế biến từ bạch sâm thông qua quá trình sấy khô liên tục 9 giai đoạn. Quá trình sấy khô liên tục này khiến hắc sâm tạo ra nhiều saponin hơn nhiều so với bạch sâm khô tự nhiên và sâm tươi. Bên cạnh đó, hắc sâm có hình dạng gần giống với người nên nhìn bắt mắt và được nhiều người ưa chuộng sử dụng.
Hiện nay trên thị trường các loại sâm đã chế biến được ưu chuộng hơn bởi chúng có thể bảo quản lâu hoặc chế biến thành nhiều sản phẩm khác. Không chỉ như vậy, giá trị dinh dưỡng cũng có nhiều vượt trội hơn so với sâm tươi và bạch sâm. Tuy nhiên sâm tươi và bạch sâm lại có giá trị thẩm mỹ và tính tự nhiên nên vẫn được nhiều người ưu chuộng sử dụng. Các sản phẩm chế biến sâm hiện nay ngày càng trở nên phổ biến và thông dụng hơn.















0 nhận xét